“An phận thủ thường” đã đưa đến một cuộc hôn nhân xuyên quốc gia hạnh phúc
“Lần đầu tiên trong công việc xảy ra chuyện không vui” khiến tôi phải thề rằng, sẽ không bao giờ đến Đài Loan nữa. Nhưng do hoàn cảnh kinh tế của gia đình, tôi phải ngậm ngùi gạt nước mắt, trở lại Đài Loan. Cô giáo Việt Nam Phạm Mỹ Hạnh kể lại câu chuyện của mười mấy năm trước, sự buồn lòng của lúc bấy giờ vẫn hiện lên rõ mồn một.
“Năm 2001, trước Tết âm lịch một tuần, tôi đến Đài Loan làm khán hộ công, lúc đó tôi chưa đầy 20 tuổi, chỉ nặng 40kg, nhưng mỗi ngày vào sáng sớm đều phải giúp chủ thuê chuẩn bị công việc của nhà hàng, sau đó còn phải quét dọn, rửa chén bát, lại phải chăm sóc bà cụ bị tai biến mạch máu não nặng 70kg”. Ngày qua ngày, thức khuya dậy sớm, mệt mỏi về thể chất lẫn tinh thần, lại không thích nghi được thời tiết ở Đài Loan, cho nên tôi đã trở về Việt Nam trước khi hết hạn hợp đồng.
Tưởng chừng có thể ở Việt Nam làm việc, nhưng trong một trận cháy lớn, cả gia đình lâm vào hoàn cảnh tuyệt vọng, Hạnh một lần nữa đáp máy bay đến Đài Loan, cô chỉ có thể rửa mặt bằng nước mắt, nhưng duyên phận đã xoay chuyển vận mệnh của cô, kể từ đó cô có một cách nhìn hoàn toàn khác về Đài Loan. “Tuy tôi biết nói tiếng phổ thông và tiếng Đài, nhưng chủ thuê lần này là người Hẹ , cho nên tôi phải học lại từ đầu”. Sức mạnh đến từ áp lực cuộc sống, trong một thời gian ngắn là cô đã có thể dùng tiếng Hẹ để trò chuyện với chủ nhà . Nửa năm sau, chủ của cô cho cô vay 100.000 Đài tệ để mua đất cho gia đình, lúc này Phạm Mỹ Hạnh mới thật sự cảm nhận được niềm vui khi được quan tâm và tin cậy. Tiếp đó chủ thuê còn giới thiệu bạn trai cho cô, nhưng cô là người biết giữ bổn phận, cho nên cô không chịu bỏ mặc bà cụ để đi hẹn hò. Bản tính hiền lành, hiếu thảo và chất phát của cô đã khiến chủ thuê rất cảm động, 2 năm sau, Phạm Mỹ Hạnh trở thành con dâu của chủ. Vốn là nơi đau buồn của Hạnh, nay trở thành thiên đường hạnh phúc.
Phạm Mỹ Hạnh hiện có 2 con gái và 1 con trai, cô rất thích ngôn ngữ, vừa đúng lúc Bộ giáo dục tổ chức khóa “Đào tạo giảng dạy tiếng mẹ đẻ dành cho tân di dân”, cô đăng ký tham gia và sau khi kết thúc khóa đào tạo, cô bắt đầu đi dạy ở trường tiểu học. Năm nay, cô còn mở lớp dạy tiếng Việt tại hiệu sách SeaMi.
Phạm Mỹ Hạnh nở nụ cười hạnh phúc nói rằng, “Chồng tôi thỉnh thoảng dùng tiếng Việt để nói cảm ơn tôi, khiến tôi rất ấm lòng”. Mẹ chồng cũng có thể dùng tiếng Việt để hỏi thăm sui gia làm cho Phạm Mỹ Hạnh cảm thấy rất cảm động
“Trước đây, mỗi khi nghe người ta nói tôi là cô dâu Việt Nam, tôi rất đau lòng, nhưng bây giờ tôi có thể thông cảm”. Sự khác biệt về văn hóa khiến cho chúng ta vô tình làm tổn thương người khác. “Vì vậy tôi phải làm cho nhiều người hiểu được nền văn hóa Việt Nam, hóa giải sự hiểu lầm do sự khác biệt gây nên”. Phạm Mỹ Hạnh nói một cách tự tin. Mục tiêu này cũng chính là niềm ao ước của hiệu sách SeaMi.